Sư gia Huy nhíu mày, đặt đồ ăn lu lên bàn:
- Tên này cả buổi chiều không thấy người, ta tưởng hắn lại đi câu lươn lười biếng, về sớm rồi, bây giờ đã gần tối, tên này có thể đi đâu, chắc chắn là đi câu...
Nói đến đây, sư gia Huy đi đến chiếc giường đơn nơi Cửu Văn Long thường ở, ngồi xổm nhìn xuống dưới giường, bình thường dụng cụ câu cá rảnh rỗi của Cửu Văn Long vẫn vứt dưới giường, những lời sau cũng không nói ra miệng.
Lại vén chăn gối đầu giường lên, sư gia Huy sững người, dưới đầu giường lẽ ra phải có tiền tiêu vặt mình cho Cửu Văn Long, mỗi ngày sư gia Huy đều cho Cửu Văn Long ba năm đồng tiền lẻ, để hắn giữ lấy tự mua thuốc lá rượu hoặc ăn đêm các thứ, nhưng Cửu Văn Long ngay cả hút thuốc cũng nhặt những điếu thuốc hết hạn của người Nhật trong kho quân đội Anh để hút, ăn uống suốt ngày ăn cùng sư gia Huy, rất ít khi tiêu tiền, thường tùy tay đè dưới giường, tích góp lâu như vậy, cũng có tám chín mươi đồng.
- Hắn đi đâu rồi? Chẳng lẽ thật sự tự mình lấy tiền đi ăn ngỗng quay?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây