Hôm nay chính là ngày đầu tiên hắn để sư gia Huy đi thử trao đổi với doanh trại. Tống Thiên Diệu đã cân nhắc rất nhiều chi tiết có thể xuất hiện, những phép tắc cần có, những cụm từ tiếng Anh đơn giản, thậm chí cả những người trong hội đoàn chuyên thu phí bảo kê của nông dân trồng rau gần doanh trại, Tống Thiên Diệu đều bảo Cao Lão Thành đặc biệt đi chào hỏi, không cho phép bọn chúng gây khó dễ cho sư gia Huy.
Kết quả Tống Thiên Diệu vốn tưởng đã sắp xếp mọi việc ổn thỏa, nhưng dù thế nào cũng không ngờ được ngày đầu tiên trao đổi, tên đồ khốn sư gia Huy này lại ôm mắt bị đánh sưng tím chạy đến gặp mình, nói với Tống Thiên Diệu, hắn không bị người giang hồ đánh, mà là cãi nhau và nhổ nước bọt qua lại với mấy bà già ở thôn quê, rượu thuốc kiếm được cũng không bị người giang hồ thu phí bảo kê cướp đi, mà là bị một đám bà già cướp mất.
Tống Thiên Diệu nghe xong lời của sư gia Huy, dùng sức xoa xoa mặt mình. Dưới hai bàn tay che đậy, sư gia Huy và Mạnh Uyển Thanh đều không thể nhìn thấy biểu cảm trên mặt Tống Thiên Diệu, chỉ có thể nghe thấy giọng Tống Thiên Diệu to nhưng rõ ràng bị tức đến giọng yếu ớt mà kêu lên:
- Đồ khốn kiếp! Ta có thể tính toán chính xác kế sách của bốn người nhà họ Chương, ta có thể đoán được Kim Nha Lôi tọa quán Phúc Nghĩa Hưng đang nghĩ cái quỷ gì! Chỉ có điều ta không thể ngờ được một tên khốn như ngươi đi giao rau mà cũng có thể bị mấy bà già ở quê hạ gục! Ngươi đến hỏi ta, chính là trách ta không nghĩ ra mấy bà già còn lợi hại hơn ngươi? Trách ta ngu ngốc chứ gì! Hắc Tâm Hoa chết sớm như vậy, phần lớn là chết dưới sự ám sát từ từ của ngươi! Ta thật sự không thể đoán được ngươi, đồ khốn! Cút xa ra!
Sư gia Huy bị Tống Thiên Diệu mắng đến im thin thít, nhưng vẫn kiên quyết đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, không chịu cút đi theo lệnh. Đợi Tống Thiên Diệu mắng xong, hắn cẩn thận mở miệng:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây