Lôi Anh Đông sửng sốt một chút, không mở miệng nữa, động tác kín đáo lùi sang bên cạnh một bước, hai người ngậm thuốc lá rơi vào im lặng. Đợi đến khi tàu chất xong hàng, chuẩn bị khởi hành, Lôi Anh Đông chuẩn bị lên tàu, mới với vẻ mặt muốn nói lại thôi, hạ giọng hỏi Tống Thiên Diệu:
- Tống thư ký, vậy ngươi cuối cùng có ngủ với đàn ông không? Nếu ngươi đã ngủ, lần sau phiền ngươi bảo Lợi Khang đổi một thư ký khác đến làm ăn với ta, ta có vợ rồi.
- Lần sau đừng nghĩ lấy thuốc từ Lợi Khang nữa, trong kho còn mấy trăm thùng thuốc đắt hàng, tạm biệt.
Tống Thiên Diệu nói với Lôi Anh Đông đang bước lên tàu.
Lôi Anh Đông vẫy tay với các thủy thủ, thủy thủ lập tức tháo dây neo, khởi động động cơ chuẩn bị rời bến. Lôi Anh Đông khoác lên người một chiếc áo mưa dài bằng cao su màu đen do thủ hạ đưa tới để chống gió bão trên biển, đứng ở đầu tàu, cười nói với Tống Thiên Diệu:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây