Đối với chỉ số chứng khoán mà Chương Ngọc Lương làm, Tống Thiên Diệu thực sự phát tự đáy lòng bội phục, phải biết rằng, Chương Ngọc Lương không phải là người trùng sinh như mình, hai mươi lăm tuổi, có thể có tầm nhìn nhạy bén như vậy, một mình hợp tác với người Thượng Hải chuẩn bị làm người nắm quyền thị trường chứng khoán Hồng Kông.
Về chuyện này, Tống Thiên Diệu chỉ muốn nói, những năm 40-50 sau chiến tranh, hào kiệt Thượng Hải ở Hồng Kông nhiều biết bao.
Bất kể ván cờ này của Chương Ngọc Lương thành hay bại, tầm nhìn, thủ đoạn, mưu tính này đều đủ để khiến người ta tâm phục khẩu phục, quan trọng nhất là, Chương Ngọc Lương trước mặt đủ trẻ, hắn còn có thể chịu thua.
Chương Ngọc Lương nghe Tống Thiên Diệu nói hắn giả làm công tử bột, cười ha một tiếng, lấy từ trong túi ra một bao thuốc lá hiệu Marlboro, đưa cho Tống Thiên Diệu một điếu, tự mình ngậm một điếu trên miệng, rồi lấy ra một cái bật lửa Zippo của Mỹ còn chưa phổ biến lắm ở Hồng Kông, động tác thuần thục bật lửa bằng một tay, giúp Tống Thiên Diệu châm lửa rồi tự châm cho mình, cuối cùng phóng khoáng tắt ngọn lửa bằng một tiếng “phập”, kẹp điếu thuốc nói:
- Không giả làm công tử bột không giả làm kẻ ngốc, trong nhà họ Chương có thể làm được gì?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây