- Phụ nữ và đàn ông có khẩu vị khác nhau, quỷ muội.
Tống Thiên Diệu đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đi đến sau lưng quỷ muội, hai tay nhẹ nhàng đẩy Angie Perlis đến cửa sổ phòng riêng, chỉ về hướng khu vực kho hàng bến tàu Trung Hoàn:
- Ngươi có bộ óc thông minh, nhưng mắt nhìn chưa đủ xa, kia là kho hàng bến tàu Trung Hoàn, giờ dưới bóng đêm, có lẽ ngươi thấy một màu đen kịt, nhưng Thạch Trí Ích, thống đốc Hồng Kông, và rất nhiều người, nhìn về phía đó, là một ngọn núi vàng mà bóng đêm cũng không thể che khuất ánh sáng, không chia xẻ ngọn núi vàng này, khẩu vị sẽ không thỏa mãn, ngươi nói Lợi Khang có thể từ từ phát triển, không sai, nhưng đối với Thạch Trí Ích và những người khác mà nói, cần ta giúp họ vận chuyển đủ vàng từ ngọn núi vàng xuống trước, mới có thể cho ta thời gian phát triển Lợi Khang.
- Vậy, ta về London? Ngoài đồ dùng cá nhân ra thì sao? Còn có những tấm ảnh gì đó?
- Tài khoản Lợi Khang thêm một triệu năm trăm ngàn, ngày mai ngươi mang đi năm trăm ngàn làm kinh phí hoạt động thời gian này, cho ta một số điện thoại có thể liên lạc với ngươi, đối với ta mà nói, ngươi chính là quả bom nguyên tử trong tay Mỹ thời Thế chiến II, là con bài chủ của ta, người Anh không thể sai, chỉ có thể là người Trung Quốc sai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây