Chương Ngọc Lân không thể giữ bình tĩnh được nữa, miệng đã hé mở, muốn hỏi một câu tại sao Chử Diệu Tông đột nhiên đổi sắc mặt, nhưng lúc này Chu Tích Dự lại nhẹ nhàng cầm ấm đồng lên, dùng nước sôi tráng qua bộ trà cụ trước mặt ba người, làn khói mỏng manh bốc lên, ngăn cách tầm nhìn của Chử Diệu Tông, cũng khiến Chương Ngọc Lân nhanh chóng hoàn hồn thở phào nhẹ nhõm, Chu Tích Dự liếc nhìn Chử Diệu Tông, nhẹ nhàng lên tiếng:
- Chử hội trưởng, ngài là người sành trà như vậy, không lẽ phải đợi Ngọc Lân, một hậu bối nhắc nhở ngài rằng trà đã nguội, xin mời uống trà?
Chử Diệu Tông từ từ thu hồi ánh mắt, chậm rãi đứng dậy khỏi chỗ ngồi:
- Nhà có một hậu bối Triều Châu đến, ta đi gặp một chút.
Chu Tích Dự và Chương Ngọc Lân đều đứng dậy tiễn, Chử Diệu Tông được Ân thúc đi cùng ra khỏi thư phòng, liền quay người bảo hai người ở lại, khuôn mặt tươi cười không còn thấy ánh mắt sắc bén như lúc nãy nữa, hiền hòa mở miệng nói:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây