Niếp Vĩ Thắng đang dùng bộ não không mấy thông minh của hắn để tính toán. Hiện tại do chiến tranh Triều Tiên, đại lục đang thiếu hụt nghiêm trọng kháng sinh penicillin cứu mạng này. Đã có đội tàu buôn lậu đưa ra giá thu mua 10.500 đô la Hồng Kông mỗi thùng nhưng vẫn không đủ cung cấp. Nếu bán ra một thùng, hắn lãi thực 2.000 đô la Hồng Kông, mười thùng là 20.000, một trăm thùng là 200.000, bốn trăm thùng là 800.000. Mặt khác, 400 thùng penicillin để trong kho của hắn một tháng chờ bụi bám, Chương Ngọc Lương chỉ chịu trả 60.000 đô la Hồng Kông.
Chương Ngọc Lương tin tưởng hắn, coi như hắn xui xẻo! 800.000 đô la Hồng Kông, đừng nói bạn bè, anh em ruột thịt cũng có thể lật mặt! Đừng nói là hiện tại hắn không có sẵn 3.400.000 đô la Hồng Kông, chuyện này dù phải đi cầm cố vay tiền ở tiền trang ngân hiệu cũng không thể bỏ qua!
Niếp Vĩ Thắng suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng nở nụ cười rạng rỡ với Chương Ngọc Lương:
- A Lương tin tưởng ta, ta không có gì để nói. Được, 400 thùng ta sẽ giúp ngươi bảo quản một tháng. Hàng đến kho, tiền sẽ lập tức chuyển vào tài khoản ngân hàng của ngươi.
- Không phải tài khoản của ta, mà là của hai tên Tuấn Lang và Vĩ Lâm tạo ra. Bọn họ chưa lập tài khoản, nếu thuận tiện, Thắng ca tốt nhất nên trả bằng tiền mặt. Bọn họ cũng giao dịch tiền mặt với phía Nhật Bản, ngươi cũng biết đấy, thuốc giá rẻ không thể để lộ ra ánh sáng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây