- Không phải vấn đề làm chuyện xấu hay không, A Thái, ngươi rất giỏi đánh nhau, tọa quán Kim Nha Lôi của Phúc Nghĩa Hưng đã nói với ta, hắn khuyên ta, để ngươi đến bến tàu xông xáo một phen, rất nhanh sẽ nổi danh. Lúc đó ta không đồng ý. Bởi vì chỉ dựa vào một đôi nắm đấm, là không thể đánh lui tất cả mọi người trên giang hồ được, ngươi bây giờ chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, dựa vào nắm đấm có thể bảo vệ được bao nhiêu người, mười mấy người thậm chí nhiều hơn nữa, vài chục đồng hương cũng được, huynh đệ cũng được, khiến họ không bị bắt nạt.
- Những đồng hương huynh đệ đó đều nâng ngươi lên cao, cảm ơn ngươi, bởi vì ngươi lợi hại, có thể che chở cho mọi người, nhưng ngươi có nghĩ đến, đôi tay ngươi có thể đánh ngã bao nhiêu người? Nếu có một ngày, đối diện với ngươi là một kẻ đánh giỏi hơn, ác hơn ngươi, ngươi đánh thua, kết cục sẽ ra sao?
Tống Thiên Diệu thở ra một vòng khói, có chút thở dài nói.
Trần Thái không cần suy nghĩ, trực tiếp mở miệng nói:
- Nhận thua thôi, đại khái là xin lỗi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây