Còn lại bất cứ lúc nào, vị Chử nhị công tử này đều là nhân vật tiêu sái chân chính, hơn nữa Chử Hiếu Tín cũng không phải thực sự không có chút học vấn nào, tuy không có đầu óc kinh doanh, nhưng nói đến Việt kịch, ca khúc, điện ảnh những nghệ thuật có liên quan đến chốn ăn chơi này, bình phẩm tuyệt đối đúng đắn, thêm vào đó là sự phóng khoáng hào sảng của hắn, nếu đặt vào thời Dân Quốc, Tống Thiên Diệu tin rằng Chử Hiếu Tín tuyệt đối là nhân vật phong lưu như Viên Hàn Vân công tử ở Tân Môn.
Nói khó nghe thì gọi là phế vật, nhưng có lẽ đêm khuya người vắng, Chử Hiếu Trung cũng sẽ ghen tị với người đệ đệ phế vật này của mình, sống tự tại như vậy.
Tống Thiên Diệu không để ý lấy thuốc lá đưa cho Chử Hiếu Tín một điếu, miệng nói:
- Ta chảy máu mũi? Lo cho ngươi đi! Sáng sớm đã bổ hàu, coi chừng bị đột quỵ đấy.
- Tạo phản à! Chọc ghẹo lão bản ngươi? Có phải muốn ta ngưng trả lương cho ngươi không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây