Tô Tần giẫm đạp lên lá khô mục nát và thi thể của đám độc vật. Khi màn đêm buông xuống, hắn ra khỏi khu rừng núi, đi về phía tông miếu của vương triều Tề xa xa.
Trong tông miếu, đèn được đốt cả ngày lẫn đêm. Đêm càng ngày càng sâu, sau khi đèn đuốc thôn trang phương xa tắt, những ánh lửa kia sẽ hướng dẫn phương vị cho hắn tốt hơn.
Từ khi hắn bị Tề Tư Nhân bắt đi, đạt được kinh nghiệm tu hành của Tề Tư Nhân và thủ đoạn đối địch đến bây giờ, ngoại trừ tu hành ra, hắn cũng không hề nghỉ ngơi. Mặc dù sau mỗi một lần tu hành, lực lượng của hắn đều tăng lên rất nhiều, nhưng thân thể đau nhức cùng với rất nhiều phản ứng bất lợi khác đã nhắc nhở hắn cần phải dừng lại.
Nhưng ngay cả mùi thối rữa trong cơ thể mình cũng không thèm để ý, làm sao hắn có thể để ý những thứ này.
Thân thể hắn bị một loại cảm xúc cuồng nhiệt khó hiểu chi phối, chỉ khi đến nơi đó, giết chết người hắn muốn giết, đạt được thứ hắn muốn, thì hắn mới có thể dừng lại nghỉ ngơi hồi phục
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây