Mạnh Phóng Ưng cảm thấy cực kỳ không cam lòng.
Y kiên trì đứng thẳng nơi đáy hố, thân thể không tự chủ được lắc lư, giống như đứa bé vừa mới bập bẹ học bước.
Y phun ra một ngụm máu, không ngừng nhổ vẻ đắng chát trong miệng ra, thân thể vẫn đi về phía Phương Tú Mạc, vượt qua khoảng cách mấy trăm trượng, tiến tới trước cái hố của Phương Tú Mạc.
- Ngươi có biết vì bố trí sát cục này, chúng ta đã phải bày mưu tính kế bao lâu không? Vì có thể làm cho Cửu Tử Tằm hiện thân, bị vây ở chỗ này, toàn bộ vương triều Đại Tần phải trả cái giá đắt như thế nào? Chỉ riêng lần mùa xuân đánh Sở này, bao nhiêu tính mạng đã phải nằm xuống?
Khí huyết trong cơ thể gần như đã phun sạch, sắc mặt Mạnh Phóng Ưng còn trắng hơn tờ giấy, y hiểu được mình cũng đã đi đến đoạn thời gian cuối cùng của cuộc đời, cho nên vẻ mặt cực kỳ phức tạp,
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây