Một cơn mưa rào khiến toàn bộ Vu sơn chìm hẳn trong mây mù giống như trong tiên cảnh.
Con đường núi nơi đoàn xe chờ đợi đang dần lầy lội, Lữ Tư Triệt đứng bên cạnh xe ngựa khẩn trương nhìn về hướng Phạm Vô Cấu cùng Ly Lăng Quân rời đi.
Có tiếng bước chân quen thuộc vang lên trong bóng tối, Lữ Tư Triệt thở phào nhẹ nhõm.
Không thấy Phạm Vô Cấu, chỉ có Ly Lăng Quân một mình ra khỏi rừng, nhưng nét mệt mỏi do đường xa sương gió lúc trước đều bị rửa đi, cả người hắn tỏa ra khí độ khác thường, khí tức của một người được việc.
Ở Trường Lăng, Ly Lăng Quân đã triển hiện năng lực trên rất nhiều phương diện khiến người bội phục, làm người ta có cảm giác muốn đi theo, nhưng dẫu sao vẫn còn đó một chút dè dặt cầu tồn, nhưng lúc này, trong mắt tất cả mọi người, sự dè dặt đó của Ly Lăng Quân lại biết mất hết, vì thế bóng thân của hắn tựa hồ lớn lên không ít.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây