Cũng không cần như vậy.
Hắn không thể nào quyết định mình có thể sống được bao lâu.
Mà Dư Huyền cũng không thể nào quyết định mình có thể sống được bao lâu.
Thế gian này không cho bọn họ lựa chọn nào khác.
“Dư Huyền, ta có một bí mật, ta vốn dĩ muốn nói cho ngươi biết. Nhưng ta suy nghĩ một chút, ta quyết định đợi đến lần sau gặp mặt rồi hãy nói. Ta cảm thấy chúng ta sẽ còn gặp lại.” Dư Nhất nhìn Dư Huyền cười nói: “Kiếp này chúng ta sống quá ngắn ngủi, kiếp sau chúng ta phải sống thật lâu, sống tự do tự tại.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây