Kiếm Tu Sư Tỷ Phản Nội Cuốn

Chương 11:

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng Dịch Dư Huyền cũng nhớ rất rõ, vị Lạc Thủy Kiếm Tiên này năm đó đã đắc tội chết với các môn phái khác, nếu lấy thanh kiếm này, hừ hừ, cứ chờ các môn phái từng là khổ chủ đến “giải quyết ân oán” đi.

Kiếm linh như vậy, nàng quyết không lấy!

Dịch Dư Huyền còn chưa đi đến chỗ Phiêu Tuyết kiếm đã kịp thời đổi hướng.

Đương nhiên người khác nghĩ sao thì nàng mặc kệ.

Tất cả bảo kiếm có kiếm linh, nàng đều không muốn!

Dịch Dư Huyền cũng không phải chưa thử rút một thanh kiếm bất kỳ, nhưng những danh kiếm này cũng có tính khí. Cho dù không ngưng tụ ra kiếm linh, trên đó cũng ẩn chứa vô số kiếm ý chân chính.

Vừa nắm lấy chuôi kiếm của những danh kiếm này, Dịch Dư Huyền đã cảm thấy tu vi khó khăn lắm mới nén xuống của mình đang ngo ngoe rục rịch.

Nàng dám cá là nếu mình rút kiếm ra, lập tức sẽ bắt đầu kết Đan.

Trời ạ!

Nếu kết Đan ở đây, e rằng sẽ lập tức bị vô số người vây xem, nói không chừng sau này sẽ bị gán cho danh hiệu “Kiếm đạo chi nữ”.

Sau này lãnh đạo coi trọng, đồng nghiệp ghen tị, ngày ngày tăng ca vất vả, đi làm mệt nhọc.

Đáng ghét!

Dịch Dư Huyền âm thầm nghiến răng, sao kiếm trong Kiếm Trủng này từng thanh từng thanh một đều lợi hại như vậy?

Chẳng lẽ bảo kiếm bình thường không xứng vào Kiếm Trủng sao?

[Ta là kiếm linh của Ngân Sương kiếm…]

Trời ạ, lại thêm một kiếm linh nữa.

Dịch Dư Huyền lại đổi hướng.

[Ta là kiếm linh của Truy Tinh kiếm…】

Chết tiệt, sao những kiếm linh này lại ở khắp nơi vậy?

Dịch Dư Huyền đành phải chọn một con đường không nghe thấy âm thanh nào để đi.

“Tiểu cô nương này có chút thú vị.” Lan A đột nhiên chỉ vào Dịch Dư Huyền trong hình ảnh nói: “Nàng dường như không có duyên với kiếm đạo, mỗi lần chọn hướng đều lướt qua danh kiếm.”

“Chắc là các kiếm linh đó không coi trọng nàng, không gửi lời mời đến nàng.” Lão giả liếc mắt nhìn rồi trả lời: “Chúng ta ở xa như vậy không thể nghe thấy giọng nói của kiếm linh.”

Bọn họ chỉ có thể dựa vào biểu hiện của các kiếm tu này để đoán xem là kiếm linh nào đang gửi lời mời mà thôi.

“Chỉ có tu vi Trúc Cơ tầng bảy tầng tám, trách không được không có kiếm linh nào coi trọng nàng.”

“Chưởng môn, người này hình như là đệ tử nội môn Dịch Dư Huyền, với tu vi và tư chất của nàng thì không nên vào Kiếm Trủng, là Trần Mục Vân đã nhường suất đệ tử nội môn đứng đầu của mình cho nàng.”

Trưởng lão bên cạnh nhỏ giọng nói với chưởng môn: “Tư chất kiếm đạo của nàng không tệ, chỉ là kiếm tâm không toàn vẹn. Sau này thành tựu có hạn, nếu trăm năm sau không thể tu luyện thành Nguyên Anh, theo quy định chỉ có thể làm một quản sự. Nhưng nếu có thể lấy được một thanh danh kiếm, vẫn còn hy vọng.”

Không, loại người lười biếng, không cầu tiến này căn bản không xứng ở lại Trường Uyên Kiếm Tông bọn họ.

Thật ra vị trưởng lão này còn muốn nói thêm về bản lĩnh câu cá (làm biếng) của Dịch Dư Huyền, dù sao hắn chính là người quản lý việc phát tiền tiêu hàng tháng.

Dịch Dư Huyền này, nói về tu luyện thì cái gì cũng không được, mỗi ngày đều luyện kiếm cho có lệ, vừa hết giờ học là đi, mềm cứng không ăn, nước đổ lá khoai, đúng là kiểu vô lại.

Không biết cô nương trẻ tuổi này học được bản lĩnh lười biếng mà ngay cả một lão quản sự dày dặn kinh nghiệm cũng phải chào thua ở đâu?

Nhưng đến khi phát tiền tiêu hàng tháng, luôn là người đầu tiên đến nhận tài nguyên!

Nhiều linh thạch như vậy đổ vào, vậy mà vẫn không thể nuôi ra một Kim Đan kỳ sao?

Nhưng lúc này còn có khách quý ở đây, tự nhiên không thể mất mặt, chỉ có thể nói đơn giản vài câu.

Trương Úy Nhiên khẽ mỉm cười: “Tiểu cô nương này có chút thú vị.”

Hoặc là nàng thật sự không có kiếm tâm, nên không thể nghe thấy bất kỳ lời mời nào của linh kiếm.

Hoặc là nàng đã nghe thấy tất cả, nhưng nàng không muốn lấy bất kỳ thanh kiếm nào!

Người trước tư chất kém như vậy, ở Trường Uyên Kiếm Tông cũng coi là hiếm thấy. Người sau là thiên tài ngàn năm có một, Trường Uyên Kiếm Tông vạn năm qua, cũng chỉ có vài người có được vinh dự được vô số kiếm linh coi trọng. Mà những người này, phần lớn đều đã phi thăng thành Kiếm Tiên.

Dịch Dư Huyền nào biết các vị lãnh đạo còn có sở thích rình mò?

Nàng cứ đi về phía không có âm thanh, càng đi càng thoải mái.

Tuyệt quá, nơi không có kiếm linh chắc chắn sẽ không có nhiều danh kiếm lợi hại như vậy.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)