Ông lão người lùn mất hồn mất vía kia, giờ phút này lại đột nhiên cười to: “Cuồng vọng không tự lượng, buồn cười cỡ nào! Quả nhiên là tên nhà quê trong phàm trần, thế mà lại nói ra lời hoang đường không chịu nổi bực này!”
Tô Dịch liếc ông lão người lùn một cái, nói: “Ta trái lại rất tò mò, ngươi nếu trở thành một kẻ trong phàm trần, nên cảm tưởng thế nào.”
Ông lão người lùn đột nhiên biến sắc, “Ngươi muốn làm cái gì?”
Trảm Tiên Khách cũng không khỏi nở nụ cười, “Nếu như thế, trái lại cũng thú vị, liền để ta tới giúp hắn rơi vào phàm trần đi.”
Hắn miết đầu ngón tay một cái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây