Tô Dịch ngồi ở trên mặt cỏ xanh rờn, một tay cầm hoa, trên mặt mang theo một tia ý cười như có như không.
Đột phá rồi!
Một thân đạo hạnh đánh vỡ bình cảnh, tiến quân thần tốc Chung Cực cảnh!
“Không biết tử, nào biết sinh, đã biết tử, thì biết ý nghĩa của sinh...”
Tô Dịch vung đầu ngón tay, một đóa hoa dại kia nhẹ nhàng rơi xuống đất, thế mà một lần nữa cắm rễ ở trong bùn đất, đón gió lay động.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây