Tiêu Dung lo lắng nhìn Tiêu Tiển, nói: “Đệ đừng tức giận, tỷ tỷ thân thể tuy đã ô uế, cũng làm người ta xem thường, nhưng không quan trọng, những tiền tài đó đều là sạch sẽ, chỉ cần đệ có thể đọc sách cho tốt...”
Còn chưa chờ nói xong, Tiêu Tiển đã điên cuồng hét lớn: “Cút! Ngươi cút cho ta ——! Mau cút đi ——!”
Cả người Tiêu Dung run rẩy, như sợ kích thích Tiêu Tiển nữa, xoay người vội vàng rời khỏi phòng.
Khi đóng lại cửa phòng, Tiêu Dung ngoài phòng như mất đi toàn bộ khí lực, ngồi xổm trên mặt đất, che mặt khóc.
Tiêu Tiển trong phòng vẫn đang kêu to:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây