Lô Khởi thì tiếp tục nói: “Lúc trước ngươi đã đánh rắn động cỏ, kế tiếp nếu lại khư khư cố chấp, cũng đừng trách ta đi cáo trạng với Tôn đại kiếm tiên.”
Bạch Chỉ nhất thời vẻ mặt đầy giận dữ, “Lần hành động này, hậu quả do ta gánh vác là được!”
Nụ cười của Lô Khởi hàm hậu như cũ, “Ngươi... Gánh vác được nổi sao?”
Bị ánh mắt hắn nhìn chằm chằm, Bạch Chỉ cũng không khỏi cảm nhận được áp lực đập vào mặt, trong lòng nhất thời rùng mình.
Sự tức giận trên mặt nàng bị một nụ cười ngọt ngào thay thế, giọng điệu mềm mại, mang theo một tia xin lỗi, “Lô đạo huynh, ta biết sai rồi, kế tiếp ta nghe ngươi sắp xếp làm việc được chưa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây