Hắn bị chém giết thê thảm chật vật, lại căn bản không để ý, ngược lại nhìn chằm chằm Bạch Thuật, lẩm bẩm: “Nói tới, ta phải cảm tạ Tô Mệnh Quan, không ngờ, thì ra là hắn cứu ngươi về...”
“Có lẽ, đây là ý trời, để ta ở sau khi cách vạn cổ, khi lần đầu tiên rời khỏi Hồng Mông thiên vực, liền gặp lại sư đệ ngươi, quá tốt rồi...”
Ầm!
Cả người hắn lại một lần nữa bị đánh bay.
Mắt thấy Bạch Thuật lại đánh tới, Tôn Nhương đột nhiên khoát tay, đặt ở trên vai Bạch Thuật, người sau nhất thời không thể nhúc nhích.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây