“Tô Dịch, ngươi năm đó tu vi mất hết, thành kẻ bỏ đi của Thanh Hà kiếm phủ, nói tới cũng có chút tương tự với cảnh ngộ của ta, ta cũng không làm khó dễ ngươi, đi nhanh đi.”
Mặc Thiên Lăng than nhẹ một tiếng, phất phất tay, ánh mắt tràn đầy thương hại.
Hắn tự nhiên cũng biết tình huống bi thảm của Tô Dịch năm đó, đối với hành động của Tô Dịch giờ phút này vừa cảm thấy buồn cười, vừa có chút đồng tình.
Không đợi Tô Dịch mở miệng, một tiếng cười to lộ ra trào phúng vang vọng toàn trường:
“Phó Sơn, đây là Tô tiên sinh trong miệng ngươi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây