Đêm khuya, mọi thứ đều yên tĩnh.
Khuynh Oản chờ đợi hồi lâu, cuối cùng như lấy đủ dũng khí, xách làn váy, thật cẩn thận bay ra khỏi phòng, rất nhanh ngồi ở trên cây hòe già kia.
Chiếc váy đỏ màu máu của nàng tung bay, đôi chân trắng trẻo long lanh, không đi giày, từng ngón chân nhẵn nhụi như mỹ ngọc điêu khắc thành, một đôi cẳng chân mảnh khảnh đong đưa, hóng gió đêm, cả người đều hoàn toàn trầm tĩnh lại.
Khuynh Oản ngửa đầu xuyên thấu qua cành cây nhìn về phía sao cùng trăng trong trời đêm, trong đôi mắt to lộ ra hào quang vui mừng.
Nàng khẽ hé bờ môi hồng, hát ra một bài ca dao, uyển chuyển du dương, kỳ ảo mờ mịt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây