Dương Gian không có để ý đến những lời mà đứa bé họ Hùng này vừa nói, hắn chỉ trầm giọng nói:
- Trong tay của tôi chỉ có một cây quỷ nến thôi. Nhưng vì ngăn cản lần tập kích kia mà cây quỷ nến đó đã cháy gần hết rồi. Hiện tại chỉ còn một khúc ngắn củn. Mà đoạn đó sẽ không thể nào cản được lần tập kích tiếp theo của con quỷ kia đâu, tôi đã không thể nào trông cậy vào nó có thể cứu mạng cậu. Năm phút tiếp theo mà không có bất cứ sự thay đổi nào, chắc chắn người mà bị con quỷ kia nhắm đến sẽ phải chết, đó là điều không thể nghi ngờ.
Mặc dù mọi thứ đang thực sự rất tàn khốc nhưng lúc này Dương Gian cũng không hề có ý định giấu diếm bất cứ tin tức gì. Hắn cảm thấy bản thân cần phải nói cho ba người biết hết mọi thứ đang xảy ra với họ.
- Thú thật mà nói, đây cũng là lần đầu tiên tôi chứng kiến được một chuyện kỳ quái thế này. Quỷ nến cháy kịch liệt như vậy, dù khi tôi phải đối mặt với con quỷ chết đói kia thì nó cũng không cháy mạnh đến mức như thế. Cho nên kể từ giờ trở đi, mấy người phải chuẩn bị sẵn tâm lý là tất cả có thể sẽ phải chết ở đây. Đương nhiên tôi cũng bảo đảm mấy người được an toàn nhưng điều này chỉ thực hiện được trong khả năng tối đa của tôi mà tôi. Chỉ là tôi cũng không thể biết được đến khi đó tôi có chịu đựng nổi nữa chăng.
Sắc mặt Dương Gian trở nên cực kỳ căng thẳng. Với chuyện nến quỷ chạy sạch trong một lúc và đặt tay lên ngực mà tự vấn xong, nếu hắn còn nói mình chống đỡ nổi thì hẳn hắn sẽ cảm thấy chột dạ ghê gớm lắm. Dương Gian biết nếu ở trong tình trạng như hiện tại, một khi bản thân bị con quỷ kia để mắt đến, hắn sẽ khó mà thoát khỏi cái chết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây