Dương Gian nói:
- Anh đã nghe thấy chưa, tôi không phải chúa. Tôi chỉ có thể nghĩ cách bảo vệ người cần bảo vệ. Đúng ra, hiện tại anh phải thấy may mắn mới phải. May mắn vì đến giờ anh vẫn còn có thể đứng ở đây nói chuyện với tôi, chứ không phải bỏ mạng trong căn phòng phẫu thuật của bệnh viện kia.
Vương Tiểu Minh nhìn Trương Vĩ, sau đó nói:
- Nhưng tôi có thể đoán ra được, cậu vẫn còn năng lực khác, nhưng cậu lựa chọn che giấu đi. Một người vốn dĩ phải chết lại có thể sống. Cậu có một số bí mật mà tôi không biết đến.
Dương Gian nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây