Lúc này Dương Gian còn có Diệp Chân vẫn không biết ở ngoài thành phố Ozu những người của Liễu Tam đã lựa chọn thả tượng điêu khắc của ông Tần xuống, hiện giờ họ vẫn đang ở trong nhà cổ nơi linh dị, tận mắt chứng kiến thuyền trưởng đáng sợ đó không cách nào giải quyết, đang đứng trước mặt ông già ở nhà cổ, bị xóa đi từng chút một, cuối cùng thì cả cơ thể đều biến mất, chỉ còn để lại một bánh lại bằng gỗ.
Và thuyền trưởng thật sự chính là bánh lái đó.
Khi nhìn thấy bánh lái đó, sắc mặt của Dương Gian có chút thay đổi, nhưng mà rất nhanh hắn đã từ từ chấp nhận tình hình này, và cũng hiểu rõ tại sao thuyền trưởng lại có thể khống chế thuyền u linh, và cũng hiểu tại sao đinh quan tài lại mất hiệu lực.
“Đây là một trong những bánh lái trên thuyền u linh, và khi thuyền u linh mất đi bánh lái thì sẽ rất nhanh lại xuất hiện một bánh lái khác, để khống chế chiếc thuyền.” Diệp Chân ở bên cạnh đột nhiên mở miệng nói.
Dương Gian ngơ ngác, sau đó nói: “Sao ngươi biết được? Tin tức từ đâu ra.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây