Dương Gian muốn xác định vị trí của tiếng nhạc vang lên, nhưng trên boong thuyền lại trống trải, yên tỉnh, không có gì cả, cũng không có bất kỳ dấu vết linh dị, hình như tiếng hát lúc nãy chỉ là ảo giác, thật chất là không có tồn tại.
“Ngươi có nghe thấy tiếng hát lúc nãy không? Tuy đã biến mất, nhưng ta cảm thấy hình như phát ra ở chỗ chúng ta vừa mới lên thuyền.”
Diệp Chân lại không quan tâm nói: “Không cần quan tâm, nếu quỷ xuất hiện, thì chính ta sẽ ra tay, nó không dám lộ mặt là đã nói rõ đã bị khí thế của chúng ta làm cho khiếp sợ, nên không cần lo lắng, cứ để nó tiếp tục hát, có chút tiếng nhạc vậy sẽ bớt cô đơn hơn.”
“Ngươi nên hiểu rõ, thời gian linh dị xuất hiện trên chiếc thuyền u linh này là rất ngắn, nhưng thời gian tiếng hát đó xuất hiện lúc nãy lại không hề ngắn, đây đã nói rõ con quỷ trên boong thuyền này rất đáng sợ, cho dù trên thuyền u linh có hạn chế thì cũng không thể khiến con quỷ đó hoàn toàn vắng lặng.” Dương Gian nghiêm túc nói.
“Ừm, có lý, rồi sao nữa?” Diệp Chân gật đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây