“Cuộc biểu diễn của ngươi quá nguy hiểm, không thể không ngắt đoạn được, nếu ngươi muốn chơi tiếp thì ta sẽ để con chó của ta chơi với ngươi.” Dương Gian trả lời.
Nghệ sĩ piano lần nữa nhìn qua con chó hung dữ, hình như đã hiểu ra gì: “Thì ra là vậy, nguy hiểm thật sự không phải là ngươi, mà là con chó này, ta còn tưởng ngươi kéo một con chó vào trong ác mộng, nhưng không ngờ nó mới là ngọn nguồn của ác mộng, đúng là cách nghĩ của thiên tài.”
“Xem ra ngươi đối với tình báo của ta hiểu không được nhiều.” Dương Gian nói.
“Ta là vong hồn được gửi gắm trên cây đàn, ta chỉ có hứng thú với biểu diễn của ta, đối với thế giới bên ngoài ta không quan tâm.” Nghệ sĩ piano nghiêm túc nói: “Chỉ là sự tồn tại của ngươi quấy nhiễu ta, ngươi phải trả giá cho việc này.”
Dương Gian cười lạnh lùng: “Ngươi là quốc vương của tổ chức quốc vương, đừng giả bộ xem như những việc này không liên quan đến ngươi, sự xuất hiện của ta lần này là muốn phá hủy mạng tình báo của ngươi lập ra, nếu có thể thì giải quyết thêm một quốc vương thì càng tốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây