Hà Long nuốt nước miếng, cảm giác hô hấp đều ngừng, thân thể đều giống như mất đi tri giác, lúc này đừng nói chạy trốn, muốn nhúc nhích cũng vô cùng khó khăn.
Vệ sĩ ở bên cạnh cũng thế, có vệ sĩ khác tố chất tâm lý chẳng bằng hắn, lúc này hai chân mềm nhũn ngồi bệch xuống đất.
“Lá gan của ngươi nhỏ hơn ta nghĩ.” Một giọng nói quen thuộc vang lên, nơi phát ra âm thanh dường như là cô gái kỳ lạ mặc áo cưới màu đỏ kia.
“Hà, Hà Nguyệt Liên? Em . . . em gái?”
Hà Long nghe thấy âm thanh này dường như tỉnh hồn, nói chuyện hơi lắp bắp nhưng không phải vì sợ mà là khó tin.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây