Dương Gian nói: “Nể tình tình cảm khi xưa, tôi cho Tào Duyên Hoa chút mặt mũi cuối cùng, nếu hắn không muốn để tôi biết, vậy tôi cứ giả và không biết, nếu hắn có thể giải quyết chuyện này thành công, tối cũng sẽ như hắn mong muốn, không đi tính toán với người trộm đi quỷ chết đói, nhưng mà cuối cùng vẫn không thể tránh được việc từ chức.”
“Chỉ sợ cây đinh quan tài thứ nhất hiện tại đã rơi vào trong tay một vị đội trưởng khác, chờ xong việc rồi chúng ta có cần lấy về không?”
Lý Dương hỏi.
“Xem tình hình.”
Dương Gian không nói tiếp, ăn cơm xong hắn lại nói: “Trương Lệ Cầm, mấy món ăn này không hợp khẩu vị, cô xuống nhà ăn đổi mấy món khác lên, Giang Diễm, cô cũng đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây