Giang Diễm bắt đầu chảy nước mắt, cô nức nở đáp lại:
- Tôi làm sao mà biết được chứ. Dù sao cậu ta cũng đã đến đây rồi, còn việc cậu ta có tìm được chúng ta hay không thì tôi đành chịu thôi. Cô không cần hỏi tôi làm gì, tôi không biết được nhưng tôi biết, nếu Dương Gian không đến cứu chúng ta, chúng ta sẽ chết chắc.
- Cách mà hiện tại chúng ta có thể làm là ngồi thành thật ở trong xe đợi cậu ta tìm đến mà thôi. Có thể trụ được càng lâu càng tốt, còn lại tôi không biết phải làm như thế nào.
Có điều cô còn chưa nói xong, điện thoại di động của cô reo leng keng.
Giang Diễm căng thẳng nhìn xem màn hình điện thoại, sau khi cô thấy được người gọi là Dương Gian thì cô mới bấm nhận cuộc gọi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây