Vương Nhạc hút xì gà, nhếch miệng cười cười, hắn ta chỉ chỉ vào đầu của hắn ta và nói:
- Đầu của tôi không có bị nước vào, Triệu Khai Minh, cậu đừng coi tôi như là một thằng ngu chứ. Dù sao tôi cũng đã trót lọt qua rất nhiều chuyện linh dị, cậu có thể cho tôi một chút tôn trọng có được không?
- Vương Tiểu Cường không phải là đối thủ của hắn mà chuyện linh dị ở thôn Hoàng Cương lại khiến cho câu lạc bộ Tiểu Cường chết mất 5 6 vị ngự quỷ nhân. Cho nên cái câu lạc bộ kia cũng chỉ có mỗi một mình Diệp Phong được coi như có một chút, còn lại chỉ là mấy tên ngự quỷ nhân lặt vặt, chỉ khống chế một con quỷ. Nếu đối đầu với Dương Gian, cái đám đó sẽ chỉ càng chết nhanh hơn, cho nên không thể nào lộ mặt ra được.
- Còn về phần Diệp Phong, cậu ta có đối đầu với Dương Gian thì cũng chỉ là một chọi một mà thôi, khả năng thắng không hề cao. Cho nên, nếu tôi đoán không sai thì chắc Vương Tiểu Cường đã tìm cậu nói chuyện rồi, cậu muốn tôi đáp ứng Vương Tiểu Cường, cùng liên với Diệp Phong, giết chết Dương Gian. Sau đó sẽ đến lượt người như cậu làm ngư ông đắc lợi, mặc cho chúng tôi liều chết đánh nhau, còn cậu cứ ngồi chơi xơi nước.
Triệu Khai Minh đứng trước cửa sổ của tầng hai, nhìn ra ngoài đường, hiện tại trên đường người qua lại nườm nượp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây