Dương Gian nhíu mày:
- Tôi còn tưởng rằng anh sẽ chối không chịu nhận, không nghĩ anh lại thừa nhận dứt khoát như vậy.
Triệu Khai Minh cười lạnh:
- Vì sao tôi phải chối? Cậu gọi cú điện thoại này thì có thể nói là cậu đã suy đoán ra được chân tướng của sự việc, tôi có giấu giấu diếm diếm cũng chẳng làm được gì nữa. Mà hiện tại cậu và Vương Tiểu Cường đã kết lên một mối thâm thù, hiện tại dù tôi không đứng ở giữa để châm ngồi thì hai cậu cũng lao vào nhau thôi. Cho dù có biết được nguyên nhân của chuyện này là do tôi gây ra cũng đã muộn rồi, cậu ta sẽ không bỏ qua cho cậu. Bình thường cậu ta đều nói là cười với nhau để hóa giải mọi thù hận, nhất tiếu giải ân cừu, nhưng thực tế có lẽ cậu không biết, chính cậu ta lại là người thù dai nhất.
- Mặt khác, mặc dù việc ở thôn Hoàng Cương khiến câu lạc bộ Tiểu Cường chết không ít người nhưng không chỉ còn mỗi một mình Vương Tiểu Cường là ngự quỷ nhân. Hôm nay cậu khá là may mắn nên có một ít người không ở trong câu lạc bộ, nếu cho Vương Tiểu Cường một chút thời gian, chờ cho cậu ta sắp xếp lại mọi chuyện, xem như cậu có không chế hai con quỷ cũng vậy mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây