Giữa trưa ngày thứ hai, Dương Gian nhận được chuyển phát nhanh của mấy thứ hắn mua ngày hôm qua. Hắn vừa thay đạn cho súng lục vừa cau mày nhìn tấm da nằm trên giường.
- Ngày mai, tôi sẽ đến Thôn Hoàng Cương nhưng sự xuất hiện của Triệu Khai Minh khiến nội tâm tôi xuất hiện một tầng bóng ma... Hình như chỗ đó rất nguy hiểm. Nhưng để đổi được hi vọng sống sót tôi phải đánh cược, được ăn cả ngã về không, tôi chỉ còn một cách là mạo hiểm hoàn thành vụ giao dịch với Tôn Lệ Hồng, thế nhưng trong đầu tôi lại xuất hiện một ý nghĩ khác. Tôi nên tin tưởng người khác... Hay là tin tưởng tấm da đã chỉ thị cho tôi trốn ra từ trường học? Do dự hồi lâu, tôi quyết định dùng con quỷ phong ấn trong chiếc hộp vàng để giao dịch với tấm da... Nếu giao dịch thành công, tôi sẽ đạt được cách để sống sót. Đó là cách khống chế con lệ quỷ thứ hai, kéo dài thời gian khôi phục của lệ quỷ.
Dương Gian nhìn toàn bộ thông tin trên đó, cười lạnh:
- Có lẽ đây là thủ đoạn cuối cùng của ngươi rồi, hiện tại ta sẽ không tin dù chỉ là một dấu chấm câu xuất hiện từ ngươi.
Hắn muốn nhìn thử xem mảnh da này có định nhắc nhở hay cảnh báo gì hay không nhưng kết quả đã khiến cho hắn phải thất vọng. Thứ này vẫn cứ ngoan cố làm một bản nhật ký bình thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây