Cố Nhiễm Sương và Lưu Ly Thiên Vương di chuyển như ảo ảnh, trong chớp mắt đã đi tới một tòa dân cư.
Bọn họ nhìn xem một gian phòng một chút rồi Cố Nhiễm Sương hỏi: “Thế nào rồi?”
Lưu Ly Thiên Vương biến sắc, nói: “Không giống như là hắn đã tính toán trước! Hình như hắn đã hồn xuyên vào người! Thật sự là không hợp thói thường! Tại bên dưới loại vũ trụ lôi kiếp kia thế mà hắn còn có thể lưu lại một tia hồn phách và bay tới thế giới này!”
Vào lúc này, mưa tuyết phía ngoài bỗng nhiên khuấy động một trận.
Không khí phảng phất như đang bị cái gì đó áp súc mà ngưng tụ lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây