Tiết Lạc Trạch tuy cũng cảm thấy Quy Nhất Đỉnh là một vật vô cùng hiếm có, nhưng tu sĩ trước nay vẫn luôn chú trọng đến một tia duyên phận vô hình, hắn không hề có chút cảm ứng nào với chiếc bảo đỉnh đó, liền cũng cảm thấy chiếc đỉnh này không có duyên với mình.
Hắn là một người vô cùng quyết đoán.
Muốn thì sẽ cố gắng hết sức để tranh giành.
Không muốn thì sẽ không động đến dù chỉ một chút.
Trong Đỗ Thiên bí phủ này còn có vô số cơ duyên đang chờ hắn tìm kiếm, đợi đến khi ánh mặt trời sáng tỏ, hắn tự nhiên sẽ bỏ tối tìm sáng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây