Nguyên tác miêu tả như sau: [Ninh Ninh cười dịu dàng, nhưng trong mắt lại lóe lên tia chán ghét, nàng ta không hề biết rằng Ôn Hạc Miên đã nhìn thấy tất cả.
Nàng ta nịnh nọt nói: “Ninh Ninh vẫn luôn nhớ, ngài là người đầu tiên công nhận ta. Không biết ta có phúc phận được gọi ngài là sư phụ không?”]
Nói chưa được hai câu đã lộ nguyên hình: [Ninh Ninh không hề che giấu ý đồ: “Nghe nói kiếm pháp của Tương Tinh trưởng lão vô cùng cao siêu, nếu có thể được ngài chỉ điểm một hai, ta sẽ vô cùng vinh hạnh.”]
Vì vậy, Ôn Hạc Miên tất nhiên càng thêm chán ghét nàng ta.
Người ta thường nói, đáng ghét tất có chỗ đáng thương, nghĩ như vậy, hình tượng của nguyên chủ thật sự quá thảm hại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây