Bùi Tịch cắn mạnh vào đầu lưỡi, ý thức mơ hồ cuối cùng cũng tỉnh táo hơn một chút.
Dây leo đã che kín hai mắt, trước mắt hắn tối đen như mực, trong tai là tiếng ong ong không dứt, hắn không nghe thấy gì cả.
Những nơi bị dây leo cứa vào đau đớn vô cùng, mỗi lần hít thở đều như xé toạc ruột gan. Đôi mắt đen láy của thiếu niên sâu thẳm như vực sâu, lóe lên tia tàn nhẫn.
Bùi Tịch đối với kẻ thù không hề nương tay, đối với bản thân hắn cũng có thể ra tay không chút do dự.
Tình thế trước mắt đã vào đường cùng, muốn thoát khỏi sự trói buộc này chỉ có thể liều mạng dồn toàn bộ sức lực còn lại, một lần phá tan dây leo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây