Không Ngừng Tự Tìm Đường Chết, Ai Ngờ Lại Thành Bạch Nguyệt Quang

Chương 41:

Chương Trước Chương Tiếp

Tuy sau khi xuyên không hắn ta đã bị hệ thống ràng buộc, nhưng nhiều năm qua, hắn ta còn chưa từng thấy bóng dáng Bùi Tịch, thực sự bắt đầu làm nhiệm vụ là gần đây thôi.

Ninh Ninh nói hắn là nam chính của truyện sảng văn huyền huyễn, Hạ Tri Châu không sao hiểu nổi.

Theo kinh nghiệm đọc truyện của hắn ta, nam chính của truyện nam tần thường có ngoại hình thanh tú, tính cách điềm đạm, đâu giống Bùi Tịch, toàn thân tỏa ra sát khí, lại còn đẹp đến mức yêu nghiệt.

Đừng nói là nam chính, bảo hắn đóng vai trùm cuối cũng có người tin.

Nhưng mà! Dù Bùi Tịch có đáng sợ đến đâu, hắn ta với tư cách là người kế thừa chủ nghĩa xã hội cũng sẽ không dễ dàng lùi bước! Ánh sáng của chính nghĩa luôn soi sáng khắp nhân gian!

“Bùi Tịch sư đệ.” Hạ Tri Châu tự cổ vũ bản thân trong lòng, phát huy sở trường diễn xuất của mình, cố gắng diễn tả hình ảnh một tên tiểu nhân hèn hạ, nham hiểm: “Ta là Hạ Tri Châu, hôm nay đến gặp ngươi… là muốn cho ngươi xem một thứ. Đừng nhúc nhích, bị thương thì không hay đâu.”

Tốt lắm! Cứ tiếp tục phát huy như vậy đi, Hạ Tri Châu, ngươi chính là ảnh đế Oscar của giới tu chân!

Bùi Tịch liếc nhìn hắn ta, cũng không để ý nhiều, hắn đi thẳng đến cổng.

Hạ Tri Châu tất nhiên không cho hắn đi, hắn ta túm lấy tay áo Bùi Tịch: “Ta sinh ra trong gia tộc trừ ma, có khả năng cảm nhận ma tộc bẩm sinh. Gần đây đi ngang qua nơi này, ta lại cảm nhận được ma khí rất nồng đậm… Không biết Bùi Tịch sư đệ có thể giải thích một chút không?”

Nói xong, hắn ta không nhịn được nghĩ, bộ dạng này đúng là đồ khốn nạn, không nói đến Bùi Tịch, ngay cả hắn ta cũng muốn tự đấm mình một cái.

Thiếu niên áo đen vừa bước chân vào cửa nghe vậy thì quay đầu lại, đôi mắt đen láy đầy vẻ âm u, như một vực nước sâu hun hút, tùy thời có thể nuốt chửng hắn ta.

Hạ Tri Châu sợ hãi rụt cổ lại.

Sau đó, hắn ta cố tỏ ra bình tĩnh ngẩng đầu lên, lấy ra một thanh đao nhỏ cán dài màu đen tuyền từ trong ngực, cười gượng gạo: “Đây là bảo vật gia truyền của Hạ gia ta, tên là Phá Ma Đao. Nếu dính máu của Ma tộc, nó sẽ phát ra tiếng kêu thanh thúy.”

Hắn ta liếc nhìn lời thoại mà hệ thống đưa ra: “Ta đã để ý ngươi rất lâu rồi, đến nằm mơ cũng thấy ma khí quanh người ngươi, Bùi sư đệ à. Ngươi có muốn biết khi nó xâm nhập vào cơ thể ngươi, nếm thử mùi vị của máu… sẽ là một cảnh tượng tuyệt vời đến mức nào không?”

Nói xong, hắn ta liền rút đao, đâm thẳng vào cổ tay trắng nõn của Bùi Tịch.

Đây là nhiệm vụ của Hạ Tri Châu.

Với thân phận là truyền nhân của gia tộc trừ ma, hắn ta đã phát hiện ra ma khí, đồng thời đâm Phá Ma Đao vào cơ thể Bùi Tịch. Theo cốt truyện mà hệ thống đưa ra, lúc này ma khí đang ẩn náu trong cơ thể Bùi Tịch, sẽ không bị phát hiện ra, vì vậy hắn ta chỉ có thể ngậm ngùi nhận sai, rồi không cam tâm rời đi.

Đơn giản, dễ dàng…

Thôi được rồi, Hạ Tri Châu rút lại mấy chữ vừa rồi.

Tuy tình tiết là vậy, nhưng Bùi Tịch không phải là con cừu non để người ta tùy ý xẻ thịt, mà là một con sói đơn độc hung ác! Hệ thống chết tiệt! Vậy mà lại gài bẫy hắn ta!

Phá Ma Đao còn chưa kịp ra khỏi vỏ, tay hắn ta đã bị Bùi Tịch nắm chặt, rồi dùng sức vặn ngược lại.

Xương cốt suýt nữa thì trật khớp, Hạ Tri Châu đau đến mức hít sâu một hơi, thanh đao nhỏ trong tay rơi xuống đất, phát ra một tiếng “leng keng” thanh thúy.

“Muốn động đến ta, ngươi cũng phải có bản lĩnh đó.”

Thiếu niên áo đen cười lạnh, nhưng trong mắt lại không hề có ý cười, lạnh lẽo như mùa đông tuyết rơi. Hắn nói với giọng điệu chế giễu, chậm rãi: “Hạ sư huynh, đừng xen vào việc của người khác.”

Hạ Tri Châu muốn khóc.

Kiếp trước hắn ta chết vì tai nạn xe, vì muốn sống lại một lần nữa nên mới nhận nhiệm vụ đá mài. Lúc đó hắn ta còn trẻ, nghĩ một cách vui vẻ chẳng phải chỉ là rèn luyện một kẻ đáng thương thôi sao, cũng giống như nuôi con vậy.

Nhưng Bùi Tịch nào phải là con của hắn ta.

Tên nhóc thối tha này còn đáng sợ hơn cả oan hồn liệt tổ liệt tông nhà hắn ta, đối đầu với hắn, đúng là sống không bằng chết.

Nhưng hắn ta vẫn phải làm theo cốt truyện của hệ thống, nhướng mày với vẻ tà khí mười phần: “Thật sao? Hôm nay ta nhất định phải làm rõ chuyện này!”

Hệ thống, ngươi có cần phải nhấn mạnh bốn chữ “ tà khí mười phần” như vậy không! Có cần không hả!

------

Bên này, Hạ Tri Châu đang giằng co với Bùi Tịch, còn trong Thanh Tiêu Điện ở Thái Huyền Phong, chưởng môn và các vị trưởng lão đã tập hợp đông đủ.

Tỷ thí chọn người tham gia bí cảnh Tiểu Trọng Sơn đã kết thúc, thông qua việc quan sát linh lực và kiếm thuật của các đệ tử, Huyền Hư kiếm phái cần chọn ra mười mấy người xuất sắc nhất, đại diện cho môn phái đến bí cảnh lịch lãm.

Bây giờ chính là lúc lựa chọn.

Thiên Tiện Tử ngồi ung dung nói: “Các tiểu đồ đệ của ta đều biểu hiện rất tốt, các vị cứ từ từ chọn, phiếu của ta đều dành cho bọn họ.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)