Vì Bùi Tịch quay lưng lại với cửa, nên Mục trưởng lão không nhìn thấy vẻ mặt của hắn, hắn ta chỉ biết đối phương đã lặng lẽ ngồi bên giường rất lâu, hắn định đưa tay ra, nhưng lại do dự rụt lại.
Một làn gió nhẹ thổi qua, nó thổi bay rèm cửa sổ, mang theo ánh sáng chiếu vào trong phòng.
Dưới ánh sáng dịu dàng, hắn ta thấy Bùi Tịch cúi người xuống.
Thiếu niên kiếm tu luôn lạnh lùng, tàn nhẫn lần đầu tiên cúi đầu xuống, hắn lặng lẽ cụp mắt xuống.
Đôi mắt hắn đen láy, còn đôi môi mỏng của hắn thì lại hơi ửng hồng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây