“Thay vì hỏi chuyện này, ngươi không muốn biết những chuyện khác sao?”
Mạnh Thính Chu dựa vào mạn thuyền, ánh nắng xuyên qua những tán lá chiếu xuống, như những cánh bướm đậu trên khuôn mặt nàng ta.
Nàng ta rất xinh đẹp, bây giờ nàng ta càng thêm rạng rỡ dưới ánh nắng tựa như người trong tranh, sau khi im lặng nhìn Ninh Ninh một lúc, nàng ta bật cười.
“Ví dụ như ai đã bỏ thuốc mê vào Cửu Châu Xuân Quy? Ai đã đưa Mạnh Quyết sư huynh của ngươi đến trước cửa nhà bà lão bán tranh? Ai là bà lão mà Hạ công tử gặp bên sông?”
Nàng ta vừa nói vừa lắc chén rượu trong tay, giọng nàng ta như có ma lực: “Còn… ai là người đã rót chén trà này cho ta?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây