Không Ngừng Tự Tìm Đường Chết, Ai Ngờ Lại Thành Bạch Nguyệt Quang

Chương 33:

Chương Trước Chương Tiếp

Nam tử sống ẩn cư đã lâu không nhận được tin tức gì, mang theo nghi hoặc mở ra, vừa nhìn thấy nội dung, nét lạnh lùng như sương tuyết trong mắt hắn ta chợt dịu đi đôi phần.

Trên đó viết bằng nét chữ nguệch ngoạc như gà bới.

[Tương Tinh trưởng lão, chào ngài! Ta là đệ tử mới nhập môn, luôn luôn vô cùng ngưỡng mộ ngài, nếu ngài có thể đọc được bức thư này, ta sẽ rất vui.

Ta nghe nói trưởng lão bị thương trong đại chiến, bây giờ đang bế quan tu luyện, không biết ngài sống thế nào, ta rất mong có ngày được gặp ngài.

Xin ngài đừng buồn, ta, còn có rất nhiều người khác chưa từng quên ngài, tuy kiếm Hồi Sương đã nhiều năm không ra khỏi vỏ, nhưng kiếm thánh Tương Tinh vẫn luôn ở trong lòng chúng ta.

Tuy sức mạnh của ta còn yếu, nhưng dù là vì ngài, ta cũng nhất định sẽ cố gắng tu luyện, hy vọng có một ngày có thể tìm được cách chữa trị thức hải.

Sau đó đưa ngài ra khỏi Thanh Hư Cốc.

Xin ngài nhất định phải kiên nhẫn chờ đến ngày đó! Ta sẽ cố gắng!

Còn nữa, xin ngài đừng để ý đến tên của ta, đến ngày ta thực hiện được lời hứa, ta sẽ tự mình đến tìm ngài.]

Lời lẽ non nớt, nhưng cả bức thư đều tràn đầy chân thành.

Các khớp xương tái nhợt của nam tử nắm chặt tờ giấy, không hiểu sao, từ cổ họng hắn ta đột nhiên phát ra một tiếng cười khàn khàn.

Lá bùa truyền tin này…

Người có tu vi cao có thể cảm nhận được linh khí khác nhau trên mỗi người. Cô nương kia chắc chắn không ngờ rằng, dù hắn ta đã mất hết tu vi, nhưng vẫn có thể phân biệt được.

Linh khí trên bùa truyền tin dịu dàng, ôn hòa, nhưng lại mang theo kiếm ý mạnh mẽ, cho dù nàng có nói bóng gió đến đâu, Ôn Hạc Miên vẫn có thể nhận ra chủ nhân của bức thư ngay lập tức.

Nếu không phải hắn ta cảm nhận được linh khí quen thuộc mà giảm bớt cấm chế trong Thanh Hư Cốc, thì lá bùa truyền tin này ngay từ đầu đã không thể vào được.

Còn nói là mong chờ có một ngày được gặp hắn ta.

Diễn cũng đạt đấy.

Ôn Hạc Miên vốn không thích dây dưa với người khác, nhưng lần này không hiểu sao, hắn ta lại cầm bút cúi xuống, dùng bùa truyền tin mà nàng gửi đến để viết thư trả lời.

Chỉ cần sử dụng cùng một lá bùa, thư sẽ tự động bay đến chỗ ở của người gửi.

[Đa tạ đã quá khen.

Hôm nay có một đệ tử xông vào Thanh Hư Cốc, váy trắng, tóc búi, bên hông đeo kiếm có tua rua minh châu, xem kiếm khí hẳn là tu sĩ Kim Đan kỳ. Không biết tiểu đạo hữu có biết nàng tên họ là gì không?]

Đối phương vui mừng vì tưởng mình đã lừa được Ôn Hạc Miên, nào ngờ đã trúng kế của hắn ta.

Không lâu sau, nàng lại gửi thư đến, vẫn là nét chữ nguệch ngoạc như rồng bay phượng múa.

[Đó là Ninh Ninh sư tỷ, đệ tử của Thiên Tiện Tử trưởng lão, nàng ta rất hung dữ! Chúng ta đều rất sợ nàng ta! Nếu hôm nay nàng ta có làm gì khiến ngài không vui, ta xin thay mặt nàng ta xin lỗi.

Đừng để ý, tính tình nàng ta vẫn luôn không tốt.

Làm ơn, xin ngài đừng buồn!!!]

Nha đầu này còn vòng vo xin lỗi hắn ta, rõ ràng nàng có làm gì sai đâu.

Đôi mắt đen láy của nam tử như chứa cả bầu trời sao, hắn ta lặng lẽ nhìn bức thư hồi lâu, đầu ngón tay khẽ động, rất nghiêm túc viết từng nét chữ lên tờ giấy trắng.

Thì ra nàng tên là vậy.

Khóe môi hắn ta cong lên một nụ cười đã lâu không xuất hiện, cúi đầu nhìn chữ viết trên giấy, lặng lẽ đọc thầm trong lòng.

Ninh Ninh.

****

Chiều tà, Lãm Nguyệt Phong.

Chẳng mấy chốc đã vào đêm hè, hoàng hôn buông xuống, bao phủ khắp nơi sắc màu ráng chiều. Dưới ánh tà dương sắp tắt là bóng đen trùng điệp của những ngọn núi xung quanh nối liền với trời, gió nhẹ thổi qua mang theo tiếng hạc kêu du dương và giọng nói vang dội của nam nhân: “Bùi Tịch thắng!”

Ninh Ninh nằm dài trên cây đào nghe thấy tiếng này, nàng lười biếng ngáp một cái.

Cũng giống như các cuộc thi học thuật ở thế kỷ 21, giữa các môn phái trong giới tu chân cũng có những cuộc tỷ thí chung.

Tương ứng với đó, chỉ có những đệ tử có thành tích xuất sắc trong môn phái mới có tư cách tham gia tranh tài giữa các môn phái - ví dụ như bí cảnh Tiểu Trọng Sơn lần này.

Bí cảnh Tiểu Trọng Sơn năm mươi năm mới mở một lần, bên trong có vô số linh thảo và ma thú quý hiếm, dù là để tranh đoạt tài nguyên hay rèn luyện thực chiến, đều là một nơi tốt để trải nghiệm.

Tuy nhiên, bí cảnh này rất mong manh, chỉ có thể chịu được các tu sĩ Kim Đan kỳ trở xuống, hơn nữa số lượng người có thể chứa cũng rất hạn chế. Vậy nên, đây trở thành nơi lý tưởng để các đệ tử ưu tú Kim Đan kỳ của các môn phái so tài với nhau.

Hiện tại, Huyền Hư kiếm phái đang tổ chức tỷ thí để chọn ra những người sẽ tham gia bí cảnh.

Những người tham gia tỷ thí đa phần là Kim Đan kỳ, thỉnh thoảng cũng có vài đệ tử Trúc Cơ đại thành. Đối thủ mà Ninh Ninh gặp phải ở vòng đầu tiên không quá khó đối phó, nàng không tốn nhiều sức lực đã thắng một trận, còn Bùi Tịch, vận may lại khá tệ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)