Không Ngừng Tự Tìm Đường Chết, Ai Ngờ Lại Thành Bạch Nguyệt Quang

Chương 27:

Chương Trước Chương Tiếp

Đá trên đỉnh hang động đồng loạt rơi xuống, vách tường xung quanh cũng sụp đổ theo, tơ nhện yếu ớt và máu loang lổ trên tường đan xen vào nhau, tạo nên một khung cảnh kỳ dị khó tả.

Lối đi mà nàng đang đứng cũng vô cùng nguy hiểm, đá xung quanh như những khối domino đổ sụp xuống từng mảng. Cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng màu cam ở lối vào, cùng lúc đó, nàng còn thấy một bóng đen quen thuộc.

Đột nhiên, cuồng phong nổi lên, kiếm khí lạnh lẽo lao về phía nàng.

Ngay sau đó là tiếng nổ lớn của đá bị đánh văng, thì ra người đó đã đánh bay một tảng đá sắp rơi trúng đầu nàng.

“Tiểu sư tỷ, ngươi không sao chứ?”

Lại có thêm một bóng trắng xuất hiện ở cửa hang, chính là Lâm Tuân đã lâu không gặp. Thấy Ninh Ninh bình an vô sự, hắn ta theo bản năng đưa tay nắm lấy cánh tay nàng, nhanh chóng kéo nàng ra khỏi hang động.

Sau khi nhận ra hành động này có vẻ hơi thân mật, chiếc sừng nhỏ trên đầu hắn ta khẽ rung lên, vành tai ửng đỏ, hắn ta vội vàng buông tay ra.

Ninh Ninh không để ý đến màu hồng nhạt trên sừng của hắn ta, nàng vỗ ngực, vẫn còn sợ hãi: “Hù chết ta rồi! Đa tạ tiểu sư đệ.”

Dừng lại một chút, nàng quay sang nhìn Bùi Tịch đã cứu mạng mình: “Ngươi cũng vậy, cảm ơn ngươi.”

Bùi Tịch vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng xa cách, đôi mắt đen láy chứa chút sát khí sau trận chiến, giọng nói hơi khàn: “Không cần.”

Hắn đáp lạnh nhạt, nhưng Ninh Ninh không để ý, bởi vì trong lòng nàng còn một chuyện quan trọng hơn.

Nếu nàng không nhúng tay vào, theo cốt truyện, người giết chết Quỷ Mẫu và có được Âm Sơn Quỷ Châu lẽ ra phải là nam chính Bùi Tịch.

Tuy Âm Sơn Quỷ Châu có độc tính mạnh, nhưng lại có thể khắc chế huyết mạch Ma tộc ẩn giấu trong cơ thể Bùi Tịch. Hắn bị ma khí ăn mòn nhiều năm, không chỉ thân thể thường xuyên đau đớn, mà tâm tính cũng trở nên lạnh lùng tàn nhẫn, nếu có Quỷ Châu bên người, hắn sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.

Chưa kể nàng là “hớt tay trên” của cốt truyện, bảo vật này lẽ ra không thuộc về nàng.

Cơ duyên trộm được, Ninh Ninh cũng không muốn giữ.

“Sao lại trưng ra cái bản mặt như đưa đám vậy, khinh thường người khác à? Bản tiểu thư cũng không phải để ngươi cứu không công đâu.”

Ninh Ninh hừ lạnh một tiếng, rất chuyên nghiệp bắt chước giọng điệu của nguyên chủ, ném viên ngọc tròn màu xanh lục trong tay cho hắn: “Dưới lầu có Âm Sơn Quỷ Mẫu, nhưng đã bị ta giải quyết rồi. Rơi ra một viên ngọc, coi như quà cảm ơn. Ta không muốn nợ ngươi mạng sống.”

Nói xong, nàng không nhịn được tự vỗ tay cho mình, đúng là tinh thần Lôi Phong, làm việc tốt không cần ai biết.

Cho dù nam chính vĩnh viễn không hiểu được tấm lòng của nàng, ai bảo nàng là người kế thừa chủ nghĩa xã hội chứ, nhìn bộ dạng đáng thương của hắn, cứ coi như nuôi nhi tử vậy.

Dù sao thì giai đoạn đầu, nam chính cũng quá khổ rồi.

Bùi Tịch sững người: “Ta không cần.”

“Kêu ngươi cầm thì cứ cầm đi, ta không thèm thứ đồ bỏ đi này… Ái chà!”

Ninh Ninh chưa nói hết câu đã bị ai đó gõ mạnh vào đầu.

Lại mở mắt ra, lầu các nguy nga trước mắt đều tan thành mây khói, ba người bọn họ vậy mà lại quay về tiểu viện tồi tàn của Thiên Tiện Tử.

“Đây là thứ đồ bỏ đi gì chứ? Nó gọi là Âm Sơn Quỷ Châu, chứa đựng gần hết tu vi của Quỷ Mẫu, là bảo vật thượng phẩm đấy.”

Thiên Tiện Tử cười bất lực: “Nha đầu này, ta còn định khen ngợi biểu hiện của ngươi hôm nay, sao lại không biết hàng như vậy? Đúng là đáng đời nghèo.”

Ninh Ninh nhíu mày bĩu môi.

Rõ ràng sư phụ mới là người không có tư cách nói câu này nhất!

“Chuyến đi Trích Tinh Các này, ta và sư bá Chân Tiêu của các ngươi đều nhìn thấy hết.”

Thiên Tiện Tử nói: “Lâm Tuân tính tình vẫn còn hơi nhu nhược, kiếm khí không đủ mạnh nên kiếm ý cũng không đủ bá đạo. Bùi Tịch tâm tư kín đáo, kiếm cốt hơn người, là mầm non kiếm tu trời sinh, chỉ tiếc sát khí quá nặng. Còn Ninh Ninh… nha đầu, ngươi làm thế nào mà nhìn ra được sơ hở trong Trích Tinh Các vậy?”

Ninh Ninh sờ mũi, bịa chuyện: “Ta cảm nhận được yêu khí dưới lòng đất, nhưng nghe các sư huynh sư tỷ đã từng đến đó nói, Trích Tinh Các không có tầng hầm. Sau đó lại liên tưởng đến ghi chép về cơ duyên trong “Phù Đồ Bí Văn”, bèn đoán là Âm Sơn Quỷ Mẫu.”

Thiên Tiện Tử cười lớn: “Không tệ! Cẩn thận tỉ mỉ, lại còn lĩnh ngộ được biến hóa của Kim Xà Kiếm Pháp, hôm nay ngươi là người giỏi nhất.”

Hắn ta nói xong liền nheo mắt cười, thò tay vào tay áo bên cạnh: “Ta đã chuẩn bị một món quà nhỏ làm phần thưởng cho ngươi, sư phụ không có gì đáng giá, mong Ninh Ninh đừng chê. Cầm lấy cái này, đi ăn bất cứ thứ gì ngươi muốn nhé.”

Mắt Ninh Ninh sáng lên.

Bất cứ thứ gì cũng được! Đó là bao nhiêu tiền vậy? Không đúng, có lẽ không phải là tiền, mà là một loại lệnh bài siêu cấp, vừa lấy ra là đất trời biến sắc, mấy đại nương trong nhà ăn nhìn thấy đều phải thốt lên kinh ngạc, sau đó thần phục dưới chân váy nàng!

Cảm ơn sư phụ! Sư phụ là nhất! Người nghèo cũng có tình yêu chân thành!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)