Tối qua, nàng chỉ thuận miệng nhắc đến kiếm Tinh Ngân, không ngờ Bùi Tịch lại nhanh chóng tìm thấy nó.
Ninh Ninh cúi người xuống nắm lấy chuôi kiếm, nàng ngửi thấy mùi hương cây cỏ quen thuộc trên vải, khi nàng cầm nó lên, nàng thấy một mảnh giấy nhỏ được dán trên thân kiếm.
Chữ viết của thiếu niên phóng khoáng, rất đẹp: [Kiếm của ngươi, đừng buồn nữa.]
Hắn đang nói đến việc nàng mơ thấy phụ mẫu, tỉnh dậy thì mắt sưng húp.
Thì ra hắn muốn an ủi nàng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây