Tơ nhện tầng tầng lớp lớp, mỗi sợi đều chứa kịch độc và sát khí, như hàng ngàn mũi kim bạc từ trên trời rơi xuống, nhắm thẳng vào đầu Bạch Cốt phu nhân.
Mỹ nhân áo trắng lạnh lùng liếc nhìn, phía sau và trước mặt nàng ta đột nhiên xuất hiện vô số bộ xương, như một đội quân có ý thức, bảo vệ chủ nhân ở giữa.
Tơ nhện giăng đầy trời, xương trắng bốc khói.
Trong nháy mắt, hang động bị màu trắng chói mắt bao phủ, máu tươi đỏ sẫm dính nhớp nháp trên vách đá càng làm tăng thêm vẻ quỷ dị, kỳ quái.
Đại quân xương trắng hùng hậu này đều là những người đã chết thảm dưới tay Bạch Cốt phu nhân, bọn họ gào thét lao lên, hốc mắt trống rỗng như vực sâu.
Nguyên tác không miêu tả chi tiết cảnh hai người này đối đầu, dù sao bọn họ cũng như bảy huynh đệ hồ lô, lần lượt đến “tặng mạng” cho nhóm nhân vật chính.
Nhưng theo thiết lập, sức mạnh của Âm Sơn Quỷ Mẫu mạnh hơn một bậc.
Dù sao cũng đã ăn lính của người ta nhiều năm như vậy, nếu không phát triển thêm chút thì thật sự không ổn.
Xương trắng xé toạc từng lớp tơ nhện, tơ nhện thì giăng ra giết chết hàng loạt, nghiền nát xương trắng thành bột mịn.
Cuộc đối đầu trực diện giữa hai yêu nữ cũng chưa từng dừng lại, giữa ánh sáng và bóng tối, Bạch Cốt phu nhân phun ra một ngụm máu, bị đánh ngã xuống đất.
Tuy Âm Sơn Quỷ Mẫu vẫn còn chút sức lực, nhưng cũng không khá hơn là bao. Lúc này, nàng ta nở nụ cười nham hiểm, thở hổn hển nói: “Không ngờ chứ gì? Đồ vô dụng! Hôm nay là ngày ta…”
Nàng ta chưa nói hết câu đã giật mình.
Tiểu yêu vốn bất tỉnh nhân sự ở góc kia vậy mà lại mở mắt, nhìn nàng ta với vẻ mặt tươi cười.
“Triều Nhan!”
Bạch Cốt phu nhân cười lớn: “Mau dùng Thần Hành Tán đưa ta ra ngoài!”
Đây là kế hoạch mà họ đã bàn bạc từ trước, nếu Bạch Cốt phu nhân rơi vào thế yếu, sẽ để Triều Nhan dùng Thần Hành Tán, giúp họ chạy thoát trong nháy mắt.
Con yêu quái Âm Sơn kia tưởng hôm nay có thể giết được nàng ta, nằm mơ cũng không ngờ nàng ta còn có chiêu này, ha ha, bất ngờ chưa!
Đột nhiên, Bạch Cốt phu nhân cũng sững người.
Không khí tràn ngập cảm giác vui sướng, nhất thời có chút gượng gạo.
Chỉ thấy Triều Nhan đưa tay lên sờ thái dương, nhẹ nhàng kéo xuống.
Lớp mặt nạ cũng theo đó rơi xuống, để lộ…
Chết tiệt! Sao lại là khuôn mặt của tên kiếm tu kia!!!
Ninh Ninh mỉm cười dịu dàng, nói ra câu mà cả hai người họ đều chưa kịp nói: “Ha ha, bất ngờ chưa, ta đã chuẩn bị tới hai cái mặt nạ.”
Âm Sơn Quỷ Mẫu như bị sét đánh ngang tai, cứ như bị lừa mất tám mươi triệu trong lúc hẹn hò online.
Bạch Cốt phu nhân trợn trắng mắt, lại phun ra một ngụm máu.
Mẹ kiếp, tại sao chứ?
Mọi chuyện bắt đầu từ một nén nhang trước.
Hai sư đệ kia không biết đã đi đâu, nếu tốn thời gian đi tìm họ, có khi lại đánh rắn động cỏ. Bây giờ Ninh Ninh chỉ có thể dựa vào chính mình, muốn thắng ván này…
Trên lầu chẳng phải còn có Bạch Cốt phu nhân sao? Trong nguyên tác, nhóm nhân vật chính đánh từng người một, nhưng không có nghĩa là nàng không thể dùng chút mưu mẹo, để cho hai người họ đánh nhau!
Bạch Cốt phu nhân, công cụ miễn phí, quá tuyệt vời.
Sau khi giết chết yêu nữ Triều Nhan, Ninh Ninh dễ dàng có được chiếc mặt nạ giống hệt mình.
Ngoài ra, tất nhiên không thể quên trên mặt yêu nữ kia vốn dĩ đã có một lớp mặt nạ da người.
Như vậy, nàng có hai lớp ngụy trang.
Một là Ninh Ninh, đệ tử Huyền Hư kiếm phái dùng để moi tin tức từ Quỷ Mẫu; hai là Triều Nhan, yêu nữ trong Trích Tinh Các dùng để lấy lòng tin của Bạch Cốt phu nhân.
Triều Nhan chết, Âm Sơn Quỷ Mẫu chắc chắn sẽ phát hiện ra, sẽ phái con rối khác đến điều tra.
Nhưng Âm Sơn Quỷ Mẫu biết, Bạch Cốt phu nhân lại không hề hay biết chuyện này.
Tuy trong lầu có hai đại yêu thực lực mạnh mẽ, nhưng hai người họ lại ở thế đối đầu.
Dù Âm Sơn Quỷ Mẫu có biết con rối bị giết, nhưng vì hành vi trộm tinh nguyên và thân phận không thể lộ ra ngoài ánh sáng của mình, nàng ta tuyệt đối không thể nói cho Bạch Cốt phu nhân biết.
Nàng ta chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, tự mình điều khiển con rối âm thầm điều tra.
Nào ngờ lúc này, Ninh Ninh đã tìm đến sào huyệt của Bạch Cốt phu nhân.
Chỉ cần khéo léo lợi dụng sự chênh lệch thông tin và nhận thức sai lệch giữa hai đại yêu này, kế hoạch này sẽ không thành vấn đề.
Muốn thuyết phục Bạch Cốt phu nhân không phải là chuyện khó.
Nàng ta không phải Âm Sơn Quỷ Mẫu, không thể dựa vào con rối để phân biệt thật giả của người trước mắt. Thân phận kiếm tu không tiện tiếp cận, Ninh Ninh chỉ cần đeo mặt nạ Triều Nhan đến bái kiến, sau đó vội vàng nói ra sự tồn tại của Âm Sơn Quỷ Mẫu…
Cho dù đối phương trước đó còn chút nghi ngờ, nhưng cơn giận dữ khi bị trộm tinh nguyên cũng đủ để chuyển hướng sự chú ý.
Lúc đó Ninh Ninh đã nói gì nhỉ?
“Phu nhân! Đêm nay khi ta tiếp khách đã gặp một kiếm tu, sau khi uống vài chén rượu, nàng ta lại nói dưới đáy Trích Tinh Các có đại yêu trăm năm là Âm Sơn Quỷ Mẫu. Nghe nói Âm Sơn Quỷ Mẫu cũng dựa vào việc hút tinh huyết của con người để tu luyện, vài năm trước đã bị chính đạo đánh bị thương, từ đó bặt vô âm tín, chẳng lẽ… chuyện dương khí trong Các ngày càng ít đi có liên quan đến nàng ta sao?”