Sau một hồi náo loạn, trời sắp tối.
Bầu trời như gương mặt thiếu nữ ửng hồng, một màu cam đỏ bao phủ. Trên trời vẫn ít mây, nhìn xa thấy ráng chiều như sóng lớn, phủ lên tấm gương vô tận.
Ninh Ninh khoác áo khoác của Bùi Tịch, tay chân nàng đều được bao phủ bởi lớp vải rộng thùng thình. Nàng thấy rất thú vị, nàng vung tay áo như đang hát kịch, từng luồng gió mát mang theo hương thơm thổi qua.
Nàng chỉ xuống nước đến eo, tuy bị nước bắn lên người, nhưng cũng không đến nỗi ướt sũng.
Còn Bùi Tịch thì ướt sũng vì động tác ngồi xổm lúc nãy, mái tóc đen dài lòa xòa phía sau, nước nhỏ xuống như những con rắn nước đang bò trên cổ, đuôi chúng lướt qua cần cổ thon gọn của thiếu niên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây