“Lúc ta thấy khó chịu, người nhà ta đều an ủi ta như vậy.”
Ninh Ninh vụng về xoa bóp tấm lưng gầy gò của hắn, nàng không khỏi run lên: “... Không biết có tác dụng với ngươi không.”
Bàn tay thiếu nữ ấm áp, mềm mại đến khó tin, khi nó xoa bóp trên lưng hắn, nó còn dịu dàng hơn cả nước chảy.
Bùi Tịch thở nhẹ hơn, như thể ngay cả tiếng thở dốc lúc nãy cũng là một sự quấy rầy không thể tha thứ.
Những suy nghĩ u ám, phức tạp trong đầu hắn đều tan biến vì cái vuốt ve xa lạ này, hắn không nhớ được gì nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây