Không Ngừng Tự Tìm Đường Chết, Ai Ngờ Lại Thành Bạch Nguyệt Quang

Chương 2:

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng nam chính dù sao cũng là nam chính, nhất thời sa cơ lỡ vận chỉ là khúc dạo đầu cho màn vả mặt nghịch tập. Sau một thời gian tu luyện, Bùi Tịch dần học được cách khống chế ma khí, bộc lộ kiếm ý vô cùng sắc bén. Bí mật này không ai hay biết, chỉ có bản thân hắn cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể, âm thầm chờ ngày nào đó sẽ giả heo ăn thịt hổ.

Mà nguyên chủ chính là con hổ xấu số kia.

Thật là quá thảm, thảm không thể tả nổi.

Nếu nàng dốc toàn lực, lẽ ra đã không thua.

Nhưng cô nương này lại khinh thường một tên đệ tử ngoại môn tầm thường, chỉ dùng chừng năm phần công lực, đến khi nhận ra đối thủ có thực lực không tệ thì đã rơi vào thế bí, khó lòng chống đỡ.

Thua dưới tay hắn, cô nương này lập tức nổi đóa.

Ninh Ninh cũng xuyên qua vào ngay lúc này.

Theo cốt truyện, nàng sẽ phải từng bước tái hiện con đường của nữ phụ ác độc, không những phải kiên trì chọc giận nam chính, mà còn phải mặt dày trêu chọc các nhân vật khác cho đến tận khi câu chuyện kết thúc.

Bước đầu tiên của chuỗi hành động tự tìm đường chết ấy, chính là sau khi bại trận phải đến chỗ ở của Bùi Tịch để sỉ nhục hắn.

Hệ thống đưa nàng đến đây đã nói thế này: “Ngươi nghĩ mà xem, giống như ngươi là người đứng thứ ba toàn lớp, vậy mà thi cuối kỳ lại bị người đứng thứ ba từ dưới đếm lên vượt mặt, ngươi nói có tức không, có muốn trả thù không?”

Ninh Ninh chưa từng trải qua.

Vì nàng từ nhỏ tới lớn luôn đứng nhất khối.

Huống hồ, nàng từ nhỏ đến lớn chưa từng nói lời cay nghiệt với ai, chứ đừng nói đến việc bắt nạt người khác.

“Ngươi không cần phải áy náy quá.”

Hệ thống an ủi nàng: “Phản diện cũng là một mắt xích cần thiết trong cốt truyện! Ngươi nghĩ xem, nếu ngươi không bắt nạt nam chính, hắn sẽ không vì muốn vượt qua ngươi mà liều mạng tu luyện, không liều mạng tu luyện thì tu vi của hắn sẽ không thể tiến bộ thần tốc, mà với cái tính cách dù chết cũng không chịu nhận thua của hắn, nếu tu vi không tăng lên thì làm sao có thể sống sót trong giới tu chân, không biết lúc nào sẽ bỏ mạng đâu.”

Cuối cùng còn tăng thêm khí thế, vỗ bàn chốt hạ: “Thiên chi kiêu tử (đứa con của trời) đấy! Nam chính cả bộ truyện đấy! Chỉ vì ngươi không chịu bắt nạt hắn khiến hắn chết yểu, lương tâm ngươi cho phép à?”

Thật đúng là tà thuyết yêu ngôn.

Thế mà Ninh Ninh lại chẳng có chút khí tiết nào, nàng bị nó thuyết phục mất rồi, nàng cảm thấy mình đúng là một kẻ lập trường không vững vàng.

Dù sao theo cốt truyện, hành vi gây sự của nguyên chủ không những không gây ra bất kỳ tổn hại thực chất nào cho nam chính, mà còn vô tình giúp hắn có được đủ loại cơ duyên và bảo vật.

Còn bản thân nàng thì lần nào cũng bị vả mặt ngược lại, lần nào cũng ê chề thảm hại.

Thế nên khi đọc nguyên tác, cứ mỗi lần nữ phụ bắt đầu gây sự, Ninh Ninh lại không nhịn được nghĩ: Hay lắm, nam chính lại có thể vả mặt người ta rồi.

Thấy thái độ của nàng dịu xuống, hệ thống tiếp tục nói: “Quan trọng nhất là, sau khi nhiệm vụ kết thúc, ta sẽ giúp ngươi giả chết thoát thân, bắt đầu một cuộc sống mới trong thế giới này. Kiếp trước chết quá dễ dàng, ngươi không cam tâm, đúng không?”

Câu nói này vừa dứt, Ninh Ninh liền im bặt, không cãi lại nữa.

Ở thế giới ban đầu, nàng chết vì bệnh nặng.

Mới mười bảy tuổi, ung thư dạ dày giai đoạn cuối, đau đớn toàn thân nằm liệt trên giường, không động đậy được, cũng không nói nổi một câu, ngay cả hít thở cũng thành gánh nặng.

Hệ thống nói đúng, nàng thật sự không cam tâm chết sớm như vậy.

Ninh Ninh không phải kiểu người ủy mị, lập tức gật đầu đồng ý: “Vâng, ông chủ! Cảm ơn ông chủ! Ta nhất định sẽ cố gắng làm việc!”

Vì vậy, cuối cùng nàng vẫn đến chỗ ở của nam chính Bùi Tịch.

Khác với tiểu viện riêng biệt của các đệ tử chân truyền, đệ tử ngoại môn ở chung ba người một phòng. Điều này cũng trực tiếp dẫn đến việc trong một khoảng thời gian dài, Bùi Tịch phải chịu đựng sự bắt nạt không kiêng dè của bạn cùng phòng.

Hắn xuất thân bần hàn, lại lớn lên ở một thôn nhỏ nên kiến thức nông cạn vô cùng. Hơn nữa, Bùi Tịch còn mang trong mình ma khí, là con cháu của Ma tu, mà giới tu chân cũng có sự kỳ thị về huyết thống.

Bọn họ cười nhạo hắn là đồ tạp chủng dơ bẩn, thường xuyên đánh đập hắn như bao cát. Còn chuyện hôm nay Bùi Tịch nổi bật ở đại hội...

Lúc này đang là tiệc tối, đa số mọi người đều không có mặt ở ký túc xá, Ninh Ninh đứng trước cửa hồi lâu, mơ hồ nghe thấy tiếng động vọng ra từ bên trong.

“Mau nói, rốt cuộc ngươi đã dùng thủ đoạn đê hèn gì? Chỉ là một tên phế vật, sao có thể đột nhiên tiến bộ nhanh như vậy?”

“Chúng ta lục soát người hắn, nhất định sẽ tìm thấy thứ gì đó không đàng hoàng!”

“Tên nhóc thối dám đánh ta? Xem ta có xử lý ngươi không!”

Sau đó âm thanh nhỏ dần, nàng không còn nghe rõ nữa, chỉ có thể lờ mờ phân biệt được những âm thanh sột soạt giống như tiếng đánh đập.

Thấy trong phòng không còn tiếng động, Ninh Ninh sợ nam chính bị đánh đến thừa sống thiếu chết, chẳng kịp nghĩ nhiều, nàng lập tức vận lực ở lòng bàn tay, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa gỗ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)