“Tất nhiên là sau khi chữa khỏi cho mọi người rồi!”
Tiểu hồ ly vô thức vẫy tai, khi nhắc đến chuyện này, trong mắt nàng ta lóe lên tia sáng: “Ta đã hứa với phụ thân, mẫu thân từ rất lâu rồi, chúng ta sẽ cùng nhau đi ngắm cảnh đẹp non sông. Đúng rồi, có một thứ gọi là pháo hoa phải không? Ta vẫn luôn muốn được tận mắt nhìn thấy nó.”
Hạ Tri Châu ghé sát vào tai Ninh Ninh, nói nhỏ: “Sao nghe càng giống như lời nguyền chết chóc vậy? Tiểu hồ ly sẽ không…”
Hắn ta nói được một nửa mới nhớ ra phụ thân nàng ta đã qua đời từ lâu.
Hạ Tri Châu không nói nữa, Hứa Duệ ở gần đó bỗng nhiên nghiêm mặt, hắn ta hét lớn: “Khoan đã! Các ngươi nhìn xem, đó là gì vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây