Không Ngừng Tự Tìm Đường Chết, Ai Ngờ Lại Thành Bạch Nguyệt Quang

Chương 18:

Chương Trước Chương Tiếp

Nghe nói trên đỉnh Trích Tinh Các có thể hái sao vớt trăng, trước cửa người xe tấp nập, dòng người qua lại không ngừng.

Ninh Ninh đứng một mình trước cửa, bên cạnh vang lên tiếng cười dịu dàng của một nữ tử: “ Cô nương tới đây, đã có ai vừa ý chưa?”

Bên cạnh là mùi phấn son thoang thoảng, hương thơm thoang thoảng hòa quyện với ánh đèn leo lét trong lồng đèn, cùng những thân hình yêu kiều của nữ nhân.

Trích Tinh Các là một kỹ viện.

Thiên Tiện Tử đúng là biết chọn chỗ.

Ba người họ tuy cùng lúc bước vào ảo cảnh, nhưng sau khi vào lại không ở cùng nhau. Ninh Ninh còn chưa kịp lên tiếng đáp lại, đã nghe thấy tiếng ồn ào.

“Ả tiện nhân này! Chỉ sờ ngươi một cái mà thôi, ở đây giả vờ thanh cao cái gì!”

“Xin lỗi vị công tử này, nàng ta mới đến chưa lâu, không hiểu quy củ. Ngươi! Mau đến xin lỗi!”

Hazz, đúng là tình tiết cũ rích, như tiểu thuyết ngôn tình hai mươi năm trước sống lại.

Nàng đã quá rành tình tiết này, bèn quay người lại, vừa vặn chạm phải một đôi mắt đẫm lệ.

Người nam tử mặc áo vàng mặt mày hung dữ không ngừng chửi bới, thiếu nữ áo trắng che mặt khóc nức nở, nàng ta bướng bỉnh quay đầu sang chỗ khác, khi chạm phải ánh mắt của Ninh Ninh, đôi mắt khẽ động.

Ninh Ninh mặt không cảm xúc quay đầu đi chỗ khác.

Kỹ viện, anh hùng cứu mỹ nhân, những chiêu trò cũ rích thế này mà đám yêu ma kia vẫn còn lôi ra xài được.

Đây là cái bẫy do Boss phía sau giăng ra.

Thiếu nữ bị bắt nạt là giả, gã công tử thô lỗ cũng là giả, nếu có ai ra tay nghĩa hiệp, sẽ bị thiếu nữ đó dẫn vào phòng với danh nghĩa “báo ân“.

Sau đó chứng kiến nàng ta từ từ gỡ từng lớp mặt nạ da người, lộ ra gương mặt méo mó kinh dị bên trong.

Trích Tinh Các thoạt nhìn là nơi yên hoa bình thường, nhưng những cô nương ở đây thực chất đều là yêu ma, bị Bạch Cốt phu nhân đứng sau thao túng, khách làng chơi trong mắt họ chỉ là những món ăn nóng hổi mà thôi.

Cốt truyện chính của ảo cảnh thực ra không khó, tuy Bạch Cốt phu nhân khó đối phó, nhưng với thực lực của ba người họ cũng không phải là vấn đề. Điều duy nhất nằm ngoài dự đoán là trong ảo cảnh này lại xuất hiện kỳ ngộ trăm năm khó gặp.

Hoặc nên nói, là một quả trứng ẩn siêu cấp khó.

Mọi người dốc hết sức đánh bại Bạch Cốt phu nhân, nhưng ảo cảnh vẫn không sụp đổ, mãi đến lúc này mới dần phát hiện thì ra trong lầu còn ẩn giấu một con quái vật đáng sợ hơn.

Nguyên chủ chính là bị đánh cho thừa sống thiếu chết trong lúc kiệt sức.

Ninh Ninh tất nhiên không thể giẫm lên vết xe đổ!

Tuy nàng phải làm tròn bổn phận của một nữ phụ độc ác, nhưng đó chỉ là khi có hệ thống ép buộc. Nguyên chủ đã chịu không ít thương tích và đau khổ, nàng không muốn thử bất kỳ cái nào trong số đó.

Đó cũng là lý do tại sao Ninh Ninh nỗ lực học Kim Xà Kiếm Pháp.

Nàng không muốn giống như nguyên chủ, dựa vào việc bám víu người khác để tồn tại trong giới tu chân. Có thiên phú tốt như vậy, lẽ ra nên dựa vào sức mạnh của bản thân để vượt qua mọi khó khăn, nguy hiểm.

Ví dụ như lần này, nàng tuyệt đối sẽ không bị ném ra khỏi ảo cảnh trong tình trạng bê bết máu.

Thấy nàng cố tình quay mặt đi, thiếu nữ liền nũng nịu nói: “Tiểu thư, xin hãy giúp ta!”

Ninh Ninh liếc nhìn nàng ta.

Nếu ra tay nghĩa hiệp, nàng sẽ bị đám yêu ma kia coi như thức ăn đã được định sẵn, bị giám sát mọi lúc mọi nơi, rất bất lợi cho việc âm thầm phá trận trong Trích Tinh Các.

Nghe nói, huyết nhục của người chính đạo luôn đặc biệt thơm ngon, ngọt ngào.

Nếu đã vậy… làm người xấu chẳng phải tốt hơn sao.

Dù sao nàng cũng là nữ phụ độc ác mà.

“Lăng Ba chỉ là một ca nữ, bán nghệ không bán thân, nếu bị vị công tử kia…”

Thiếu nữ vừa nói vừa che mặt khóc nức nở: “Chẳng lẽ tiểu thư chê Lăng Ba xuất thân hèn kém, không muốn ra tay giúp đỡ sao?”

Ninh Ninh không chút do dự: “Phải đấy.”

Gương mặt đối phương run lên một cái.

Xin lỗi, nữ phụ độc ác không có đạo đức, sẽ không bị đạo đức ràng buộc.

Biểu cảm của những người có mặt đều cứng đờ.

Không đúng lắm, cô nương này toàn thân tỏa ra kiếm khí, chắc chắn là đệ tử kiếm đạo tiên môn, sao lại có thể…

Vô nhân tính như vậy?

Điều khiến bọn họ kinh ngạc hơn còn ở phía sau.

Chỉ thấy thiếu nữ áo tím đeo kiếm bên hông mỉm cười, tiện tay ôm eo một nữ tử bên cạnh: “Ta muốn người này.”

Nói xong lại nhìn quanh, vẻ mặt rất hài lòng, chỉ tay vào một nữ tử đứng gần nam tử áo vàng: “Vị tỷ tỷ này cũng không tệ.”

“Tiểu… tiểu thư.” Nữ nhân dè dặt lên tiếng: “Đêm nay ta đã đi theo vị công tử kia rồi…”

“Chuyện này thì có sao!”

Ninh Ninh lập tức tiếp lời, giọng điệu quen thuộc: “Chỉ sờ ngươi một cái mà thôi, giả vờ thanh cao cái gì.”

Nữ nhân nhìn người nam tử áo vàng với đôi mắt đẫm lệ: “Công tử, xin hãy giúp ta!”

Người nam tử áo vàng phẫn nộ nói: “Tên tiểu nhân đê tiện này! Vậy mà lại ép buộc…”

Nói được một nửa thì hắn ta sững người.

Phì! Hắn ta phẫn nộ cái gì chứ! Hắn ta mới là nhân vật phản diện mà! Hơn nữa, tiểu nha đầu này rõ ràng là đang dùng lại lời nói của hắn ta!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)