Nàng ta dừng lại một chút, rồi nghiêm túc nói tiếp: “Tuy Nguyệt Minh trông như nam hài, nhưng lại rất nghe lời ta, dù sao cũng là do ta chăm sóc mà. Còn có Xuân Mai, Hạ Thanh, Thu Hương, Đông Thụy tỷ tỷ trong phủ nữa, mọi người đều rất tốt với ta! Ta không nỡ rời xa ai cả.”
Ninh Ninh chỉ cười nói: “Đúng là khiến người ta không nỡ rời xa.”
“Đúng không! Ta…”
Trần Lộ Bạch cuối cùng cũng tìm được người đồng tình với mình, mắt nàng ta sáng lên. Nhưng nàng ta chưa nói hết câu đã bị một tiếng hét lớn ở gần đó cắt ngang.
Ninh Ninh chưa từng gặp người hầu đang kêu cứu kia, giọng nói cũng rất xa lạ, nàng chỉ nghe thấy giọng nói mang theo tiếng khóc, the thé: “Cứu mạng! Ngựa… ngựa trong chuồng đều phát điên rồi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây