Nàng thật sự không dám tưởng tượng, nếu tên nhóc Bùi Tịch này đọc cuốn sách đó thì sẽ xảy ra chuyện gì. Câu “hữu duyên sẽ tỷ thí” đêm hôm đó của nàng chỉ là để giải vây, nhưng trong tai hắn, nó lại có chút mờ ám.
Nàng còn định nói gì đó, thì thấy thiếu niên đang ngồi dựa vào đầu giường bỗng nhiên nằm xuống, cuộn tròn trong chăn.
Mặt Bùi Tịch vẫn còn rất đỏ, đặc biệt là làn da hắn lại trắng như ngọc, càng làm nổi bật màu đỏ ửng, không thể nào che giấu được.
Cảm nhận được ánh mắt của Ninh Ninh, vành tai hắn lại nóng bừng, hắn chỉ biết im lặng kéo chăn lên, trùm kín đầu.
“Không cần sư tỷ phải nhọc lòng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây